Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
Những đứa trẻ không biết đến Tết trung thu
( SKDS ) -Vào thời điểm này , tứ bề trên cả nước đang rộn rã những tiếng trống lân. Khắp các đường phố , nhiều quán xá bày bán đầy những loại bánh trung thu , những đồ chơi trung thu. Chiều chiều , các bậc phụ huynh đưa con đi chơi phố , mua đủ những thứ nhu yếu để đón trung thu. Nhưng trong những góc khuất của thành phố , hay nơi núi rừng Quảng Nam Vẫn dồi dào em nhỏ vẫn u mặc mưu sinh , với các em thì mùa trung thu quả thật quá xa vời. Chưa một lần được biết bánh trung thu ... Cậu bé có nước Giống người trên địa cầu nhẻm khoảng 11 tuổi , trên tay là bộ đồ nghề đánh giày , đi dọc các quán cà phê trên các con phố , thấy chúng tôi liền sà đến mời: “Đánh giày đi chú! Đánh giày cho đẹp rồi đi chơi trung thu!”. Chúng tôi ái ngại nhưng cũng đồng ý. Ra ngồi một góc khuất , cậu bé vừa dõi theo chiếc ôtô sang trọng đang khuất dần trong dòng người tấp nập rồi quay sang nói với cậu bạn đi cùng: “Con phú hậu thích nhỉ? Được cha mẹ chiều chuộng thích mua gì được nấy. Cứ như chúng ta từ khi ra đời chưa một lần được nhận quà trung thu 2014 ”. Câu nói của cậu bé làm chúng tôi giật mình. Phải rồi! Cuộc sống còn đó biết bao những cảnh đời khốn khó , đôi khi chỉ một chút Bạc tình mà chúng tôi quên mất. Những đứa trẻ ở xã Mà Cooih đón trung thu bằng những trái cây rừng.Chúng tôi dạo quanh các con phố , người qua lại tấp nập chuẩn bị cho trung thu . Một cậu bé bán bóng bay , bán đèn ông sao đứng trên hè phố , miệng không ngớt lời mời chào khách đi đường. Thấy chúng tôi hỏi mua đèn , đôi mắt cậu bé sáng lên lạ thường. Cậu bé tên Sơn , 9 tuổi ở miền biển Tam Thanh ( TP. Tam Kỳ , Quảng Nam ) tâm tình với chúng tôi về tình cảnh Nhà ở , đôi mắt em thoáng buồn: “Em mồ côi phụ mẫu từ khi lọt lòng , từ nhỏ đã theo các anh chị lớn hơn ra bãi biển này mưu sinh kiếm đồng tiền đắp đổi qua ngày”. Cậu bé gầy gò , đặt rổ hàng là những gói bim bim , những chiếc kẹo cao su rẻ tiền không ngừng mời chào khách qua lại. Đôi mắt em liên tục liếc nhìn những đứa trẻ cùng độ tuổi hớn hở theo cha mẹ , ông bà mang đủ thứ đồ chơi hàng hiệu đến chơi chốn này. Sơn chép miệng: “Bọn trẻ này sướng mãi quen rồi , muốn gì được nấy. Từ bé tới giờ , em chưa bao giờ được cha mẹ dẫn đi chợ mua quà trung thu . Gồm Hán nhỏ ở quê , Tết trung thu bọn em toàn đục ống bơ rồi cắm nến vào làm đèn ông sao thôi. Mấy năm nay cũng chả biết Tết trung thu là gì , cũng thèm mùi bánh nướng bánh dẻo lắm nhưng lấy đâu ra tiền mà mua”. Sơn ngậm ngùi cho biết thêm: “Từ bé đến giờ , em chưa từng được ai tặng đồ chơi Tám chữ trung thu , em cũng thích có đồ chơi như các bạn đô thị để đón trăng rằm nhưng đi bán hàng cả ngày thế này còn không đủ ăn thì tiền đâu để mua đồ chơi nữa. Cố bán hết chỗ này để lấy tiền mua cho mấy đứa em ở nhà chút quà đón trung thu 2014 , em thì thế nào cũng được , chỉ thương các em thua thiệt chúng bạn vì không có đồ chơi thôi”. Nhìn rổ hàng của Sơn , chúng tôi áng chừng số vốn Sơn có chưa quá 50.000đ , không biết một ngày lời lãi được bao nhiêu?! u mặc ngồi ở một góc đường bên phố sầm uất , em Nguyễn Thị Lại ( 8 tuổi ) buồn buồn nhìn dòng người đi lại. Các chủ cửa hàng đồ chơi chỉ thuê các em bán vào dịp này , chứ hết việc lại phản hồi với nghề bán báo , bán vé số dạo. Trong lúc nhà em lại quá nghèo mà mẹ thì bệnh hoạn triền miên. Kiếm được ít tiền công , em chỉ mong sao có tiền gửi về cho mẹ mua thuốc. Cô bé cứ nhìn vào những chiếc bánh trung thu 2014 của cửa hiệu bên cạnh rồi thì thầm với chúng tôi: “Em thích được ăn bánh trung thu vì từ bé đến giờ em chưa một lần được nếm thử , nghe nói bánh trung thu ngon lắm! trẻ con đô thị thích thật , mặc ý được ăn quà bánh”. Khi chúng tôi mua tặng cô bé một chiếc bánh , cô bé giương đôi mắt tròn còn đầy nét ngây thơ lên nhìn chúng tôi nhưng khăng khăng Xin từ , bởi “nhiều đứa khác còn khổ hơn em nữa!” như lời Lại nói. trung thu đang đến , nhưng những đứa trẻ này vẫn phải gắng gỏl phụ giúp Nhà ở làm cá tại thôn Phước Lộc , xã Tam Tiến , huyện Núi Thành , tỉnh Quảng Nam. trung thu là gì hả chú?! Đó là câu hỏi rất thiên nhiên của mấy đứa trẻ miền núi xã Mà Cooih , huyện Đông Giang , Quảng Nam khi chúng tôi lên sự vụ tại đây. Phải mất một hồi giải thích , chúng mới lờ mờ hiểu ra rằng trung thu là tết nhất của trẻ con , là ngày các em được ăn bánh ngon , được rước đèn dưới ánh minh nguyệt , được vui chơi cùng nhau... Nhưng rồi , dễ thường những hoà giải thích của chúng tôi là thừa , bởi nhìn lũ trẻ miền núi này cơm ăn còn chưa đủ no , áo mặc còn vá rách , sách bút , trường lớp còn chưa Có sẵn thì lấy đâu ra những thứ mà chúng tôi kể. Sau phút đầu nhút nhát Lạ , chúng đã hồn nhiên vây quanh chúng tôi. Anh bạn cùng đi đã nhanh trí chia cho lũ trẻ mấy gói kẹo anh mang theo. Nhìn những đứa trẻ nơi núi rừng chia nhau từng nửa chiếc kẹo , anh xoa đầu chúng rồi nói với tôi: “Có nơi người ta ăn bánh trung thu không hết , phải mang vứt , mang đổ đi chẳng tiếc. Có người tốn cả bạc triệu để mua một cái bánh trung thu rồi bỏ phí , trong lúc ở đây đến cái kẹo nhỏ lũ trẻ này cũng biết chia nhau cùng hưởng. Thế mới thấy trong cái sự nghèo là sự ấm cúng!”. Chúng tôi biết rằng , dồi dào đứa trẻ ở miền núi , vùng sâu , vùng xa , hay cả những đứa trẻ nghèo giữa thành phố đông vui trên khắp núi sông ta , các em sau giờ đi học phải về lao động sản xuất giúp Nhà ở , ít có thời gian dành cho học tập. Không ít em bữa ăn chỉ có rau rừng , thậm chí có những bữa phải nhịn đói vì nhà không còn gạo , áo rét mùa đông còn thiếu thì lấy đâu ra điều kiện để các em có một mùa trung thu... Để có tiền , những đứa trẻ này vẫn phải mưu sinh dù Tết trung thu đang đến thật gần. Chúng tôi xuống núi , lũ trẻ vẫy tay chào , chúng còn nói với theo: “Khi này trung thu các chú lại lên nữa nhé!”. Những câu nói ngây thơ đến tội nghiệp khiến chúng tôi không khỏi ngậm ngùi. Tết trung thu đang đến , tiếng trống múa lân đã rộn rã đó đây. Với trẻ con dù cho sống trong điều kiện , tình cảnh nào cũng đều mong chờ Tết trung thu 2014. Với lũ trẻ nghèo thì mong ước đơn giản chỉ là chiếc đèn ông sao và cùng các bạn rước trong ánh trăng lóng lánh đêm rằm mà thôi. Ngày nay , số trẻ con nghèo khó còn chiếm một số lượng lớn , cốt tử ở miền núi , hải đảo và vùng dân tộc thiểu số. Đa phần các em đều Tháng không đủ ăn điều kiện học hành cũng như sinh hoạt hằng ngày. Bên cạnh những trẻ được Nhà ở mua cho những món quà , những chiếc bánh trung thu đắt tiền thì Vẫn nhiều em không có bánh trung thu và không có đèn ông sao. Đó là những em có tình cảnh khó khăn , những trẻ con ở miền núi , hải đảo xa xôi , những em không may bị tàn tật , chỉ có sự quan tâm của Vùng đất , của các tổ chức Ghi tên (ở cơ quan mới đền đáp được những thiệt thòi này. Sự tình ngày nay là những trẻ con đó ít có điều kiện tổ chức được đêm trung thu 2014. Mần răng để các em có được Tết trung thu trong điều kiện có thể , mần răng để tuổi thơ của các em có được đêm trung thu ngọt ngào mà người lớn mang lại cho các em , để đêm trung thu thật vui , thật cố ý nghĩa. Bài , ảnh: BÙI HỮU . Những đứa trẻ ở xã Mà Cooih đón trung thu bằng những trái cây rừng. trung thu đang đến , nhưng những đứa trẻ này vẫn phải gắng gỏl phụ giúp Nhà ở làm cá tại thôn Phước Lộc , xã Tam Tiến , huyện Núi Thành , tỉnh Quảng Nam. Để có tiền , những đứa trẻ này vẫn phải mưu sinh dù Tết trung thu đang đến thật gần.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét